Trong nền kinh tế thị trường hiện nay, việc thẩm định giá tài sản được thực hiện cho nhiều mục đích về kinh tế: mua bán, cho thuê, bảo hiểm, thanh lý, đầu tư hay sử dụng cho hoạt động tố tụng.
Các phương pháp thẩm định giá tài sản
Theo luật Giá số 11/2012/QH13 có hiệu lực năm 2012, thẩm định giá là việc cơ quan, tổ chức có chức năng thẩm định giá xác định giá trị bằng tiền của các loại tài sản theo quy định của Bộ luật dân sự phù hợp với giá thị trường tại một địa điểm, thời điểm nhất định, phục vụ cho mục đích nhất định theo tiêu chuẩn thẩm định giá.
+ Quyền tài sản là động sản: Đó là quyền sở hữu những tài sản, lợi ích phát sinh từ động sản đó, có thể là những tài sản vô hình hay hữu hình (không thường xuyên gắn cố định với động sản hoặc có thể cầm nắm, di chuyển được).
+ Quyền tài sản là bất động sản: Bao gồm các quyền về chiếm hữu, sử dụng, định đoạt quyền sử dụng bất động sản. Tất cả các quyền, lợi ích liên quan đến bất động sản là một khái niệm phi vật chất.
Phương pháp này dựa trên cơ sở giá tiền của bất động sản có đặc điểm tương tự đã được bán trên thị trường tại thời điểm trước. Đây là phương pháp đang được sử dụng phổ biến nhất trong nước và trên thế giới.
Ưu điểm: Đơn giản, dễ áp dụng và được công nhận vì dựa vào giá thị trường.
Nhược điểm:
Phương pháp này dựa trên việc xác định thu nhập trung bình hàng năm từ một bất động sản. Dựa trên việc sử dụng một tỷ suất vốn hóa phù hợp, giá trị thu nhập đó có thể được quy đổi để xác định giá trị tài sản cần thẩm định.
Ưu điểm: Đơn giản, dễ áp dụng.
Nhược điểm: Việc xác định tỷ suất vốn hóa đảm bảo chính xác khá phức tạp, phụ thuộc vào ý muốn chủ quan của từng cá nhân áp dụng.
Phương pháp này được áp dụng để định giá những bất động sản không có trên thị trường, hoặc rất ít xảy ra mua bán trên thị trường thực tế (trường học, lâu đài, nhà thờ, bệnh viện,,…)
Dựa trên nguyên tắc thay thế bất động sản, phương pháp chi phí cho phép giả định giá trị tài sản. Có nghĩa giá trị của một tài sản hiện có, sẽ được đo bằng chi phí làm ra một tài sản tương tự cộng với chi phí xây dựng cụ thể.
Ưu điểm: Áp dụng đối với những bất động sản khác biệt, không có dữ liệu để so sánh với sản phẩm tương tự.
Nhược điểm:
Phương pháp này thường được áp dụng để định giá của các bất động sản mang tính chất đặc biệt. Bao gồm: Khách sạn, nhà nghỉ, rạp chiếu phim và những bất động sản có giá trị phụ thuộc chủ yếu vào khả năng sinh lợi trong tương lai.
Phương pháp này hạch toán dựa vào sự phân tích phát sinh từ iệc quản lý kinh doanh, khoản dư còn lại là thu nhập ròng hàng năm của bất động.
Ưu điểm: Đơn giản, dễ áp dụng.
Nhược điểm:
Phương pháp này là một dạng của phương pháp giá thành sản phẩm. Thường được áp dụng cho những tài sản không tính theo hiện trạng sử dụng mà căn cứ vào mục đích sử dụng trong tương lai.
Ưu điểm: Áp dụng dễ dàng.
Nhược điểm:
Trên đây là toàn bộ nội dung phổ biến kiến thức pháp luật của Công ty Luật DFC về nội dung các phương pháp thẩm định giá. Bài viết chỉ mang tính chất tham khảo, không nhằm mục đích thương mại gửi đến bạn đọc. Mọi thông tin chi tiết, mời bạn liên hệ với chúng tôi qua hotline 19006512 để được hướng dẫn chi tiết nhất.
____________
Bài viết liên quan:
Mẫu văn bản thỏa thuận tài sản riêng trước và trong giai đoạn hôn nhân
Làm thế nào để nhập tài sản riêng vào tài sản chung của vợ chồng?
LS. Lê Minh Công